Sài Gòn, ngày… tháng… năm 2023 Buổi chiều đi làm về, trời mưa lâm râm, quán này đã để ý từ lâu mỗi lần đi ngang. Nhưng nay nhân dịp trưa này chưa ăn gì nên quyết định ghé luôn. Nói là quán chứ thật ra không có bảng hiệu gì, chỉ có 1 cái xe, vài cây dù, vài bộ bàn ghế. Còn xung quanh thì là thiên nhiên cây cỏ, gió thổi lồng lộng. Quán treo biển cháo vịt 30k/tô; vào định gọi 1 tô thì chị cháo vịt hỏi có ăn gỏi không, nếu thêm dĩa gỏi thì hết 50k. Ngồi xuống ăn cũng là lúc mưa nặng hạt hơn, đang ăn tự dưng nước ở đâu từ trên cây dù rớt xuống cái ào. May mà không trúng ai. Ngồi ăn tô cháo nóng giữa trời lạnh, không cố tình nhưng quán cũng nhỏ nhỏ với đôi ba bàn nên nhiều câu chuyện nó tự lọt vào tai: 1 – Chuyện anh vé số bỏ nghề vì dạo này vé số ế quá mà đại lý cũng không cho trả lại. 2 – Chị cháo vịt nói tụi chị buôn bán dạo này cũng khó khăn hơn, thêm có đối thủ cạnh tranh mới ra nữa, tuy vậy nhìn chung chị vẫn tự tin vào chất lượng của mình. Chị nói khách vãng lai có thể mất do vị trí quán kia tốt hơn, nhưng khách quen mà có thử ăn quán kia thể nào vài bữa cũng quay lại chị ăn thôi. 3 – Chuyện 4 em nam sinh lớp 9 thi vào lớp 10 ngày đầu tiên xong, ghé ăn cháo vịt ăn mừng vì mai chỉ cần khoảng 5 điểm toán nữa là đạt mục tiêu; đang ăn giữa chừng có 2 em nữ sinh đi ngang qua, thấy mấy bạn nam sinh ăn cháo vịt nên quay xe lại hỏi tội tụi bây sao đi ăn mà không rủ, vậy là 2 ẻm cũng vào ăn nhưng ngồi bàn riêng vì hết bàn kế bên.
Sài Gòn, ngày… tháng… năm 2023 Buổi chiều đi làm về, trời mưa lâm râm, quán này đã để ý từ lâu mỗi lần đi ngang. Nhưng nay nhân dịp trưa này chưa ăn gì nên quyết định ghé luôn. Nói là quán chứ thật ra không có bảng hiệu gì, chỉ có 1 cái xe, vài cây dù, vài bộ bàn ghế. Còn xung quanh thì là thiên nhiên cây cỏ, gió thổi lồng lộng. Quán treo biển cháo vịt 30k/tô; vào định gọi 1 tô thì chị cháo vịt hỏi có ăn gỏi không, nếu thêm dĩa gỏi thì hết 50k. Ngồi xuống ăn cũng là lúc mưa nặng hạt hơn, đang ăn tự dưng nước ở đâu từ trên cây dù rớt xuống cái ào. May mà không trúng ai. Ngồi ăn tô cháo nóng giữa trời lạnh, không cố tình nhưng quán cũng nhỏ nhỏ với đôi ba bàn nên nhiều câu chuyện nó tự lọt vào tai: 1 – Chuyện anh vé số bỏ nghề vì dạo này vé số ế quá mà đại lý cũng không cho trả lại. 2 – Chị cháo vịt nói tụi chị buôn bán dạo này cũng khó khăn hơn, thêm có đối thủ cạnh tranh mới ra nữa, tuy vậy nhìn chung chị vẫn tự tin vào chất lượng của mình. Chị nói khách vãng lai có thể mất do vị trí quán kia tốt hơn, nhưng khách quen mà có thử ăn quán kia thể nào vài bữa cũng quay lại chị ăn thôi. 3 – Chuyện 4 em nam sinh lớp 9 thi vào lớp 10 ngày đầu tiên xong, ghé ăn cháo vịt ăn mừng vì mai chỉ cần khoảng 5 điểm toán nữa là đạt mục tiêu; đang ăn giữa chừng có 2 em nữ sinh đi ngang qua, thấy mấy bạn nam sinh ăn cháo vịt nên quay xe lại hỏi tội tụi bây sao đi ăn mà không rủ, vậy là 2 ẻm cũng vào ăn nhưng ngồi bàn riêng vì hết bàn kế bên.
Mưa Huế thường mang theo những nỗi buồn, nỗi nhớ man mác của con người nơi đây. Nhà thơ Tố Hữu đã có câu thơ viết về mưa Huế:
Mà mưa xối xả trắng trời Thừa Thiên.”
Câu thơ như ngụ ý rằng chắc huế có nỗi niềm chi trời mới mưa để giải tỏa tâm trạng.
Cơn mưa bắt đầu rơi, vài giọt lắc rắc rồi to dần to dần. Giọt ngả, giọt xiên rớt lả chả trên thành phố. Không khí bắt đầu lạnh dần theo làn sương mờ ảo. Thành phố tập nập cũng dừng lại hẳn để trú mưa.Những cơn mưa dài khiến tôi muốn ngồi bên khung của sổ để ngắm mưa rơi. Uống một cốc trà hay tách cà phê rồi tương tư, suy ngẫm.
Rất nhiều lần, tôi đi dạo và lang thang dưới mưa nên được quan sát thành phố Huế chìm trong cơn mưa. Người người đi lại vội dừng xe để mặc áo mưa. Những gánh hàng rong bên đường cũng được các cụ các dì vội lấy dù che chắn. Tội nhất là những người bán hàng rong như thế này. Những ngày nắng họ đã vất vả nhiều, nay mưa càng khó khăn hơn. Những cụ đã già nhưng còn phải mưu sinh bên lề đường cùng gánh hành rong. Họ ngồi cô đơn, lạnh lẽo và mong muốn bán được hết sớm. Thành phố ồn ào bởi tiếng xe cộ bỗng chìm lắng bởi tiếng mưa rơi. Khách du lịch đến đây có dịp ngắm mưa rơi cũng là điều may mắn và thi vị. Huế không chỉ đep bởi phong cảnh, bởi con người, mà còn đẹp bởi những khoảnh khắc, bởi những cảnh tượng nhỏ bé xung quanh mà ít ai để ý.
Những ngày mưa lạnh thế này thích nhất là cùng bạn bè đi ăn khoai lang nướng, bắp nướng bên lề đường, uống cốc sữa nóng hay tách cafe rồi cùng ngắm mưa rơi. Làm tôi quên đi cái lạnh của ngày mưa xứ Huế.
Mưa đi theo những tà áo dài của các cô nữ sinh Đồng Khánh - Hai Bà Trưng trên đường tan học. Mưa ướt hết những con đường, những mái nhà, ướt hết cả những gánh hàng. Mưa mang theo cả những nỗi buồn, những kỉ niệm còn dang dở.
Huế ơi, mưa chi mà mưa lắm thế...